Nghe thế, Thẩm Thanh Dã cười mỉa: “Thể có phải lão ngoại quốc đó muốn bắt chuyện với em không? Cả nhà của nữ thần cổ phiếu đó đều chết oan chết uổng, sao em có thể giống bà ấy được? Mấy chữ “chết oan chết uống nghe hơi kinh dị. Lê Tiếu nhướng mày, hững hờ hỏi lại: “Nữ thần cổ phiếu là người Parma? Thẩm Thanh Dã ngờ vực nhìn cô: “Sao em biết? “Em đoán. Cô nhàn nhạt đáp lại. Anh ta như có điều suy tư, nheo mắt: “Có bản lĩnh thì em thử đoán cho tôi cái nữa, bà ấy chết như thế nào? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương