Trong chốc lát, mấy người ngồi trong phòng khách im lặng, còn Thẩm Thanh Dã thì không ngừng lảm nhảm. Anh ta mơ hồ cảm thấy chất gây ảo giác hình như đã có tác dụng, nếu không thì sao trời đất lại quay cuồng thế này. Không lâu sau, Lưu Vân đi tới phục lệnh: “Lão đại, đã dọn dẹp xong rồi. “Ừ, dọn sạch sẽ một chút. Thương Úc ngồi trên sofa, cụp mắt nhìn ngón tay mình. Lưu Vân gật đầu: “Anh yên tâm, Tả Hiên đã sai người đưa đi rồi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương