Thương Úc nhìn anh ta cười nhạt, ánh mắt hai người giao nhau dường như có sự giao đấu ngầm.

Mấy giây sau, Thẩm Thanh Dã thua trận. Anh ta vuốt lông mày, ánh mắt dao động, bổ sung: “Cũng không có việc gì quan trọng, chủ yếu muốn giải sầu.

Chẳng trách ba anh ta dặn chớ nên đổi địch với Thương Thiểu Diễn. Chỉ một ánh mắt của anh cũng có thể khiến anh ta sinh lòng cảnh giác. Xem ra lời ông già nói không phải không có lý.

Thẩm Thanh Dã rất buồn bực, liếc Lê Tiếu nãy giờ không nói gì, cũng không biết cô đang làm gì, rất chăm chú xem điện thoại,

Anh ta hơi tò mò, rướn cổ tới, vừa thấy đã câm nín.