Lê Tiếu lười lãng công phí sức suy xét chuyện của Thương Quỳnh Anh.

Dù gì bà ta cũng là cô của Thượng Phù, hẳn hai người đều là cá mè một lứa.

Một đêm ngon giấc, bày rưỡi sáng hôm sau, Lê Tiếu quấn khăn ra khỏi phòng tắm.

Cô ung dung lau tóc, nhìn vết thương đầu vai.

Đã tiêu sưng, vết bầm cũng nhạt đi nhiều.