Vân Lệ mím môi, lồng ngực phập phồng, tay căng bên người, tức giận trừng Lê Tiếu: “Rõ ràng em tránh được, sao lại không tránh? Lê Tiếu bĩu môi: “Anh thắng rồi. Cô xoa bả vai, men theo tường ngồi xuống, ngửa đầu ra sau, dường như có chút mệt mỏi. Đánh nhau với Vân Lệ không giống với việc tự luyện quyền. Thi công kích của anh ta rất mạnh, nhất định phải cẩn thận ứng phó. Nhưng đúng là rất vui. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương