Lê Tiếu bước vào thang máy tầng hầm, liếc nhìn sơ đồ khu của nhà thi đấu, thuận tay ấn tầng năm. Thang máy lên trên, Lê Tiếu dựa lưng vào vách tường, cúi đầu, bắt trẻo chân, dáng vẻ lười nhác, nhưng từ trong tận xương cốt lại lộ vẻ kiêu ngạo. Thang máy dừng ở tầng ba, cửa thang máy chạm trổ hoa văn mở ra, gió hai bên lùa tới, thổi tung tóc mái của cô. Lê Tiếu mở mắt, hai người áo đen nổi bật đập vào mắt cô. Ngoài cửa thang máy, Thương Úc mặc sơ mi đen và quần tây cùng màu đứng phía trước. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương