Câu trả lời này khiến Lê Tiếu không tìm được cớ phản bác. Thật vậy, dùng ba mươi tỷ để đấu giá “Tự truyện Thần cổ phiếu, dù sao đi nữa cô cũng phải biết rốt cuộc bên trong viết cái gì. Cô dựa vào vai anh, ngẫm nghĩ: “Anh đã cho bác trai xem qua tự truyện rồi? “Ừ, nhưng ông ấy không nói cho anh biết nội dung. Dù sao đó cũng là đồ của em, đến lúc đó em có thể hỏi thẳng ông ấy. Thương Úc nói thế này khiến Lê Tiếu không biết nên khóc hay nên cười: “Rõ ràng là anh đấu giá được mà. “Anh đã tặng nó cho em, đương nhiên nó là của em. Anh ôm lấy eo cô rồi hôn lên má cô, sau đó tắt chế độ lái tự động của du thuyền, cứ thế ôm cô trong lòng, đổi hướng và lái về bến cảng. Hai mươi phút sau, du thuyền cập bến. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương