Lê Tiếu lách mình ngồi xuống, liếc nhìn anh, ngón tay lập tức nóng lên. Thương Úc phủ bàn tay của mình lên bàn tay cô, nói với giọng vô cùng dung túng: “Vùng biển này rất an toàn, em muốn lái sao cũng được. “Vậy Diễn gia phải ngồi vững đấy. Cô vừa nói vừa đứng dậy, giây phút đẩy cần điều khiển, đôi mắt cô lấp lánh ánh sao trời. Trong chớp mắt, du thuyền như mũi tên rời cung, lập tức gia tăng mã lực, khuấy động một đường bọt trắng cuồn cuộn trên biển. Kỹ thuật lái du thuyền của Lê Tiếu rất điêu luyện, thậm chí có thể nói là cực kỳ gan dạ. Một tay cô đẩy cần điều khiển, một tay xoay vô lăng, du thuyền lướt nhanh như bay trên mặt biển. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương