Lê Tiếu nhàn nhạt nhìn Vân Lăng: “Bằng không thì? - Vân Lăng nghe vậy thì kinh ngạc đứng dậy, chân hất ngã ghế mây: “Thật à? Tại sao lại giúp tôi? Cô không sợ tôi trả thù? Hai vết súng ở cổ tay gã đều do cô và Thương Thiểu Diễn ban tặng.

“Tối qua anh dẫn theo hai mươi lính đánh thuế hàng đầu còn thất bại, giờ còn mặt mũi trả thù sao?

Nói xong Lê Tiếu rời đi.

Vân Lăng ngây người, nhìn bóng lưng xa dần của Lê Tiếu, bỗng nhớ lại một chuyện.

Hội quốc tế có hai thành viên ẩn danh.