Lê Tiếu xoa lông mày, thiếu kiên nhẫn liếc gã: “Nói lắm thế? Vân Lăng:“... Chưa đến một phút, dưới sự nhắc nhở của Lê Tiếu, Vân Lăng gõ tên Thương Phù, hệ thống lập tức hiện lên địa vị và thân phận của cô ta trong nội bộ Hội quốc tế. Vân Lăng đưa màn hình cho Lê Tiếu, nói nhỏ: “Quả nhiên chỉ là thành viên thông thường, vào hội chưa được một năm, trước mắt còn chưa được tám tổ đánh dấu hiệu nữa. Lê Tiếu nhìn thông tin cơ bản của Thượng Phù, không nói gì. Thấy vậy, Văn Lăng híp mắt dò xét: “Chắc cô biết việc cô ta chưa được tám tổ đánh dấu hiệu có ý nghĩa gì chứ? Lê Tiếu nhìn qua mấy lần, hời hợt nói: “Tám tổ chướng mắt chị ta. Đúng là cô biết hết cơ mật mà thành viên nòng cốt mới biết. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương