Thương Úc dời mắt, đặt khăn lông lên bàn đá, giọng trầm thấp: “Tìm anh có chuyện gì? Thương Lục đứng kế bên nghênh ngang ngồi xuống đối diện, vừa mở miệng liền tố cáo: “Anh Cả, em muốn từ hôn, thế nhưng cô ta cứ bám lấy em, phải làm thế nào đây? Anh ta thật không biết xấu hổ! Lê Tiếu mặt lạnh như tiền lườm anh ta một phát, đang muốn cất lời thì chiếc điện thoại bị cô siết chặt trên tay bỗng nhiên đổ chuông. Lê Tiếu nói xin lỗi, rồi cầm điện thoại lên xem thì thấy là anh Hai Lê Ngạn gọi đến. Cô đắn đo có nên bắt máy hay không. Ánh mắt vô tình nhìn sang Thương Úc, thấy anh thờ ơ rũ mắt xuống, như ngầm đồng ý. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương