Buổi tối, trên bàn ăn biệt thự nhà họ Hạ thêm một đôi đũa. Người giúp việc đang bận bịu mang thức ăn, hai anh em nhà họ Hạ ngồi trong định nghỉ mát ngoài sân tán gẫu. Hạ Ngôn Y bật điện thoại, màn hình lúc sáng lúc tối: “Nghe nói A Diệu và Vân Hi không định nhảy lớp, chắc... chờ chúng ta lên năm tự đại học, họ mới nhập học. “Ồ. Hạ Ngôn Mạt chỉ lấy lệ một câu: “Thế thì tốt quá, có thể hưởng thụ thêm mấy năm sinh hoạt học đường. Hạ Ngôn Y dừng tay, nhìn vòng thạch anh trên đầu ngón tay của cô: “Vòng tay đầu ra thế? Nhìn xấu quá. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương