Hai giờ rưỡi chiều, bóng người ngang tàng cao ngất của Thương Úc từ từ ra khỏi thang máy.

Dường như anh đã uống rượu, gò má hơi đỏ, khoác áo vest lên khuỷu tay, vừa đi vừa kéo cúc cổ áo.

Lê Tiếu đang ngủ trong phòng làm việc, Thương Úc đứng lặng trước cửa hai giây rồi đóng cửa lại đi đến.

Cô ngủ không say, mơ hồ ngửi được mùi rượu nhàn nhạt, hé mắt thấy Thương Úc đắp áo vest lên người mình.

“Đánh thức em sao?