Nam Hân thật không ngờ rằng, giằng co lâu như vậy, sau cùng chỉ vì một cái tát bất ngờ khiến mọi thứ trở về nguyên trạng. “ Dù anh có đáng hận đi nữa, cũng không thể tổn thương lòng tự ái của anh bằng việc tát anh. Phụ nữ còn không thể chịu nổi, huống hồ là ông trùm chuyên chế vùng biên giới. Qua khoảng nửa phút, vẻ mặt Lê Tam dịu lại, anh nhìn người phụ nữ xõa tóc: “Tát tôi một cái, em hả giận chưa? Nam Hân nhìn dấu tay trên má trái anh, có hơi ăn năn hối lỗi: “Tôi đã nói là sự cố rồi, nếu không phải anh xoay người đột ngột, tôi cũng đâu đánh trúng mặt anh. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương