Lê Tam bước chậm, muốn tìm chứng cứ bác bỏ hành động trượng nghĩa của Nam Hân, nhưng thực tế lại lên lớp anh.

Anh giật mình nhận ra, mình còn không hiểu Nam Hân bằng đám thuộc hạ.

Anh biết mình để ý cô, nhưng cũng chỉ biết, chứ chưa từng rơi vào hoàn cảnh thực tế.

Chẳng trách lúc trước, Nam Hân thường hay bị thương, anh có hỏi nguyên nhân, nhưng cô chỉ cười bảo sự cố vụn vặt mà thôi.

Ngay lúc này, Lê Tam không thể nói rõ mình cảm thấy thế nào, vừa như đau lòng vừa như tự trách.