Không hẳn là Tịch La muốn trộm trẻ con, nhưng đúng là vì Thượng Dận mà cô thay đổi cái nhìn với con trẻ. Quay lại sảnh tiệc, cô vô thức tìm bóng dáng cậu bé. Lê Tiếu và Thương Úc đang thoa thuốc cho Thương Dận ở khu nghỉ ngơi. Lạc Vũ cũng chẳng rảnh đút cơm cho Cố Thần nữa, cô ta đau lòng lau bụi bặm trên mặt cậu bé. Một thời gian rất lâu sau, Tịch La vẫn khó quên cảnh này. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương