Đúng như Tịch La nói, Cố Thần sẽ không quên nổi bữa cơm tối này cả đời.

Vì anh ta rất kén ăn, có một số nguyên liệu không bao giờ đụng vào. Nhưng Lạc Vũ giống như cố ý đối nghịch, gắp đầy một đĩa đồ ăn mà anh ta không thích.

Cố Thần không có nổi cơ hội há miệng từ chối, ăn một bữa cơm nghẹn họng muốn trúng độc tới nơi.

Tịch La vừa ăn tôm hùm vừa nhướng mày cười nhạo: “Em đã nói mà.

“Em thông minh. Tông Trạm lấy khăn giấy lau tay, đặt thịt tôm hùm đã lột xong vào đĩa của cô: “Đừng nhìn nữa, ăn nhiều một chút.