Đang là hoàng hôn, ráng chiều nghiêng rơi trên sàn nhà, hiện lên quầng sáng mờ ảo đẹp lạ thường. Tóc Tịch La vẫn còn ướt, cô mặc áo choàng tắm ngồi hút thuốc trong phòng khách. Không lâu sau, Tông Trạm mặc áo choàng tắm cùng kiểu đi đến, cầm theo một ly cà phê đen. Anh ta đoạt lấy thuốc lá của Tịch La rồi đặt ly cà phê vào tay cô: “Đói bụng không? Tịch La lắc đầu rồi nhìn điếu thuốc dành cho nam kia chằm chằm, cau mày bất mãn: “Sao anh lại cướp thuốc của em? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương