Tông Trạm nghe thấy cầu này. Tịch La không chú ý người đàn ông đang đến sau lưng, nhìn Cố Thần đang vừa nướng cá vừa ăn vụng bên đống lửa: “Anh ta muốn làm gì thì làm, tôi đâu có ở không mà bận tâm Hùng Trạch mím môi, thầm chụp mũ Tịch La là một người phụ nữ xấu xa phạm tội nhiều lần. Anh Thần tốt biết bao, bình dị dễ gần hơn thủ lĩnh của họ nhiều. Tông Trạm đổi hướng đi về phía Cổ Thần. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương