Tông Trạm nhắm mắt, cảm thấy mình như thằng ngu.

Anh ta lắc cằm Tịch La rồi kéo tay cô, lẳng lặng đi vào.

Chiếc Jeep của Bạch Viêm cũng đã lái về ở phía sau.

Hai chùm đèn chiếu sáng vào sân, Bạch Viêm tận mắt nhìn thấy Tịch La dựa vào ngực Tông Trạm, bước chân rất vững vàng, không hề giống như người đã uống say.

Bạch Viêm dựa lưng ghế, nghiêng đầu hỏi: “Cô ấy say thật à?