Tịch La bị thương ở chân nên hành động không tiện. Tông Trạm áp tới, khí lực áp đảo cô trong bóng tối. Tịch La nhìn sang hướng khác, mím môi vô thức: “Lời thật khó.. Chữ “nghe cuối cùng đã bị nuốt trở lại. Tông Trạm dùng ngón cái đè môi cô, ánh mắt hiện ra vẻ nghiền ngẫm: “Còn nhớ gì về điều khoản cuối cùng của hợp đồng không? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương