Đương nhiên rồi Tông Trạm ngửa đầu phun khói, giọng trầm hẳn đi: “Có anh ở đây, nhà họ Tông sẽ không sao cả. Nhưng hôm nào đó anh bị cô ta chọc tức chết thì khó nói lắm

“Cô ấy không xấu như anh nghĩ, cùng lắm là hơi mưu mô tí thôi. Thương Úc đặt khăn lông xuống, ngước mắt liếc Tông Trạm: “Nếu thật sự khó quá, anh có thể thu tay bất kỳ lúc nào mà

Tông Trạm nhìn chằm chằm, tựa gáy lên lưng ghế, cụp mắt trêu chọc: “Năm Thương, đừng nói với anh là cậu muốn nhúng tay vào nhé

Thương Úc cười khẽ: “Cô ấy là người mà Tiếu Tiếu xem trọng

“Thế thì ánh mắt em dâu thật chẳng ra làm sao Tông Trạm duỗi tay bủng tàn thuốc: “Xem trọng ai chẳng được, lại đi xem trọng một người đầy bụng mưu mô.