Trước khi gặp nhau ở Nam Dương, Lê Tiếu và Tịch La chỉ có giao tình hời hợt, nhưng mấy năm trước ông bà Lê bị Tiêu Hoằng Đạo bắt đến Myanmar, vì bảo vệ họ mà Tịch La không ngại bị đánh bầm dập. Từ đó Lê Tiếu đã biết, tuy Tịch La xảo quyệt nhưng cũng là người trong tình trọng nghĩa. Xét trên nghĩa bạn bè, cô nàng sẽ chu toàn mọi việc. Trong lúc nói chuyện, Lê Tiếu mở nắp hộp giấy, dưới ánh đèn vàng ấm áp là tượng điêu khắc tinh xảo của một loại linh thú cát tường. Lê Tiếu nhìn tượng thú phỉ thúy trong lồng thủy tinh, lấy ra xem thử, trên để tượng còn khắc bốn chữ to: Kỳ Lân Tống Tử. Đây là quà sinh nhật Tông Duyệt đã dốc lòng chọn cho Lê Tiếu, tượng thú cát tường Kỳ Lân Tống Tử, ngụ ý phi phàm. Đêm đó, Lê Tiếu ôm Kỳ Lân Tống Tử đặt vào phòng ngủ, thậm chí là tủ đầu giường, ý định quá rõ ràng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương