Bắt được sự bàng hoàng và hoang mang của Lê Quân, Tông Duyệt thôi nhìn, hướng về mặt biển, ôn tồn nói: “Vẫn ổn mà, cuộc sống hôn nhân chẳng phải đều như vậy sao? Năm tháng tình cảm cháy rực làm gì có nhiều như vậy, huống hồ ngay từ đầu, họ cũng không kết hôn vì tình yêu. Nay sinh hoạt lâu dài, quen thuộc lẫn nhau, vướng mắc lẫn nhau, chẳng có gì không tốt cả. Tông Duyệt không muốn tiếp tục đề tài dễ gây xích mích tình cảm, chỉ bãi cát bên bờ biển, mỉm cười đề nghị: “Chúng ta đi dạo bờ biển đi. “Được. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương