Tông Duyệt đi xuống bậc thang, kín đáo liếc anh ta: “Thể sau này chủ cưới thím Ba rồi cũng muốn nhận nuôi một đứa sao? Tông Trạm vỗ đầu cô: “Đừng có rủa chú Ba của cháu. Nếu phụ nữ không thể sinh con thì cuộc đời sẽ không toàn vẹn. Về uống thuốc đi. Tông Duyệt không lên tiếng. Cô không thấy chú Ba mình quá đáng, mà cảm nhận sâu sắc một đạo lý. Trong tiềm thức đàn ông, trách nhiệm sinh con giao hẳn cho phụ nữ. Thật ra chuyện đó vừa bất công vừa giống như xiềng xích. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương