Sau nụ hôn nóng bỏng, Vân Lệ kéo Hạ Tư Dư ra ngoài dùng bữa. Phổ hàng ăn lúc tám giờ tôi muốn gì cũng có, Hạ Tư Dư cố ý chọn một tiệm lẩu bò không cần chờ bàn. Hai người ngồi trong phòng ăn cúi đầu xem thực đơn. Thỉnh thoảng Vân Lệ cầm điện thoại trả lời tin nhắn, bình dị nhưng ấm áp. Còn vấn đề tương lai như thế nào, có lẽ nên để thời gian quyết định. Cứ thế trôi qua ba ngày, thông tin Hạ Tư Dư âm thầm về Vân Thành không giấu được nữa. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương