Mấy phút sau, Hạ Tư Dư khôi phục tâm trạng, đẩy Vân Lệ rồi lui ra khỏi lồng ngực mình.

Vân Lệ cụp mắt nhìn một áo sơ mi thấm ướt một mảng: “Không đi à?

Hạ Tư Dư uể oải sờ mí mắt: “Đồ của tôi vẫn còn ở khách sạn

“Không mua nổi đồ mới sao? Vân Lệ ôm vai cô quay lại quầy bar, lấy điện thoại trong túi quần gọi cho thuộc hạ: “Đến khách sạn Holiday Inn mang đồ của cô Hạ về

“Không được Hạ Tư Dư vội vỗ lên cổ tay anh ta: “Tạm thời đừng đi.