“Xấu quá đi, về thay bộ khác. Hạ Sâm cụt hứng vô cùng. Thậm chí hắn còn thấy hối hận, sớm biết cô mặc váy dài lại xinh đẹp đến vậy, hắn nên để cố khoác luôn cái bao bố mà ra ngoài. Với gương mặt và dáng người của Doãn Mạt, khi mặc váy dài đen bó sát thì chỉ số quyến rũ chỉ có bùng nổ mà thôi. Khao khát chuyên chế muốn chiếm giữ của Hạ Sâm đang làm loạn, khiến hắn kiên định tin tưởng, về sau không thể để cô mặc quá xinh đẹp nữa. Mê người chết đi được. Doãn Mạt thử sờ vải nhung mịn màng, mím môi, lòng dấy lên tâm tư: “Chẳng phải anh bảo em mặc cái váy này à? Sao giờ lại chê xấu? Ánh mắt Hạ Sâm hơi khựng lại, độc miệng từ trong tiềm thức khiến hắn bĩu môi chế giễu: “Em không nhìn lại mình đi. Nói được một nửa, hắn đột nhiên im bặt. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương