Đôi mắt Hạ Sâm lạnh lùng, căm căng thẳng, khí chất sát phạt bao quanh khắp người âm thầm nhưng mãnh liệt. Doãn Mạt lẳng lặng nhích lại sát người hắn, dịu giọng nhắc nhở: “Anh Sâm, chẳng phải muốn mua đồ cho em sao? Có đi nữa không vậy? Hạ Sâm nhắm mắt rồi cái nhìn người phụ nữ trong ngực mình, đôi mắt lạnh thấu xương dần dần khôi phục bình tĩnh: “Đi chứ, babe Thoáng chốc, bóng dáng hai người càng lúc càng xa, Dung Mạn Lệ không quay đầu lại nhưng trên mặt hiện ý cười nhạt như có như không. Một thằng con riêng phóng túng thành thói và một đứa con gái hám của, đúng là một cặp trời sinh. Bên kia, Doãn Mạt chủ động vịn cánh tay Hạ Sâm đến chỗ chuyên bán trang phục nữ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương