Trong phòng không bật đèn, chỉ có thể thông qua ánh sáng ngoài hành lang rọi vào nhận diện đường nét. Doãn Mạt chỉ cần liếc mắt đã nhận ra không có ai trên giường. Kéo nửa cánh cửa sổ cũng không thấy bóng dáng Hạ Sâm đầu, cô nhìn quanh rồi đi nhanh đến phòng tắm. Tuy Doãn Mạt không biết gì về y khoa, nhưng thường nghe từ đám Lê Tiếu, cũng biết vài thường thức. Dị ứng quả nghiêm trọng có thể chết người. Đã hơn hai tiếng Hạ Sâm không xuất hiện, rất khác tác phong bình thường của hắn. Cô càng nghĩ càng nóng ruột, đến phòng tắm quên cả gõ cửa, vặn chốt cửa đẩy vào. Phòng tắm rất ẩm ướt, nhiệt độ cũng hơi thấp. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương