Đã là ba giờ chiều, Lê Tiếu uể oải ngồi trong phòng khách, cử ợ mãi, là điềm báo trước khi ốm nghén. Trên bàn có bày ô mai, nhưng cô không muốn ăn chút nào. Mùi khói dầu trong không khí khá nồng, truyền đến từ phòng bếp kiểu mở. Lê Tiếu để trán, một tay ôm dạ dày, không ngừng nuốt nước bọt áp chế phản ứng buồn nôn. Không lâu sau, cô thấy dễ chịu hơn, đang tính cầm ô mai lên thì Bạch Viêm bưng chén cơm từ phòng bếp đi đến. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương