Minh Đại Lan mím môi, mặc dù không thể hiện sự bất mãn ra mặt, những nét dịu dàng trên mặt đã nhạt đi rất nhiều: “Bà có rảnh thì mang cho Diệp Huy trà chiều. Hôn lễ của nó sắp đến rồi, bà chăm sóc nó cho tốt nhé

“Tôi biết rồi, phu nhân yên tâm

Minh Đại Lan day day huyệt Thái dương, nhẹ giọng thở dài: “Bà lui xuống đi.

Bà Doãn đi ra cửa, đứng trong hành lang ngoái nhìn cửa phòng khép kín, lắc đầu rồi bước nhanh lên tầng hai.

Phu nhân đã sống an nhàn sung sướng nhiều năm, nào còn đích thân xuống bếp nấu thuốc, làm bánh gì.