Sau khi kết thúc bữa sáng, Cận Nhung và Thương Úc ngồi trong phòng khách tán gẫu, Lê Tiếu chào rồi xuống phòng thí nghiệm. Cận Nhung dựa sofa, nhìn bóng Lê Tiếu chậm rãi rời đi, cau mày hỏi nhỏ: “Sao con bé gầy thể? Lão Thương, có phải cậu gặp khó khăn gì không? Thương Úc liếc anh ta: “Không “Thật sự không à? Cận Nhung thôi nhìn, nét mặt nghiêm túc: “Lão Thương, có khó khăn nhớ nói anh biết. Nuôi con bé này tốn tiền lắm, đừng thấy bình thường con bé lười biếng, thực tế toàn vung tay quá trán. Cận Nhung sâu sắc cho rằng Thương Úc nuối Lê Tiếu không đủ tốt. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương