Lê Tiếu cầm thiệp mời xem thử, sờ đường vẫn mạ vàng, lại mở ra xem chữ viết bên trong rồi tiện tay thả về: “Ai đưa anh? Thương Úc cũng liếc Cận Nhung, nhếch môi nhàn nhạt, như cười như không. Cận Nhung không chú ý đến nét mặt hai người thay đổi, kiêu ngạo gác chân: “Bạn đưa Lê Tiếu kiên nhẫn hỏi anh ta: “Bạn nào? Cận Nhung đắn đo có nên nói thật hay không, dù gì thân phận của người bạn kia... không được hay họ cho lắm. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương