Đương nhiên Thương Úc không nhìn tập danh sách, anh nhìn Tịch La chăm chú, ánh mắt sâu xa khó đoán. Tự dưng Tịch La có cảm giác như bị mưu hại, rồi lại nghĩ lại, chắc không đến mức Tổng giám mục đang tính kế mình chứ? Không lâu sau, Thương Úc lên phòng sách. Lê Tiếu lại mở danh sách ra như có điều suy nghĩ. Tịch La ăn ô mai, ngước mắt nhìn cô: “Cưng có đi Myanmar không? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương