Máy bay tư nhân Diễn Hoàng đáp xuống sân bay quốc tế Nam Dương vào lúc mười hai giờ. Hai ngày nay Lê Tiếu chạy đi chạy lại biên giới khó tránh khỏi cơ thể không chịu nổi. Lên xe, Lạc Vũ đưa ly giữ nhiệt cho cô, cân nhắc nói: “Mợ à, thật ra không cần về gấp như vậy. Dù là người bình thường thì bôn ba liên tiếp mấy ngày cũng sẽ mệt nhọc, huống chi Lê Tiếu đang mang thai. Lê Tiếu không nói gì, dựa lưng ghế nhắm mắt nghỉ ngơi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương