Lê Tiếu lại tiêm thêm một liều thuốc mạnh. Nhìn Landy từ kinh hoàng chuyển sang luống cuống, phòng tuyến trong lòng hoàn toàn sụp đổ, cô lại hướng dẫn từng bước: “Tôi có thể tra được thông tin của ông, ông thấy Childman lại không tra ra sao? Qua khoảng nửa tiếng, Lê Tiếu vẫn chưa đi ra. Bạch Viêm chờ đến mức sốt ruột, đi lại đi lại trong hành lang. Lúc này ngay đầu cầu thang truyền đến tiếng bước chân dồn dập. Mấy người họ nghe tiếng nhìn sang, chỉ thấy Đồ An Lương bưng một khay ổi gấp gáp đi tới. Không còn vẻ phách lối như khi ở Nam Dương, Đồ Án Lương nay đã cạo sạch râu quai nón để lộ gò má trắng nõn, dáng vẻ chín chắn lão luyện hơn nhiều. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương