Thương Úc ngừng gắp thức ăn, chậm rãi nhìn Lê Tiếu.

Giọng cô bình tĩnh, không phải đang bàn bạc mà là thông báo.

“Em đi làm gì? Anh đặt đũa xuống, nhìn cô thật chăm chú.

Lê Tiếu nói ngay không phải nghĩ: “Em có chút việc phải bàn bạc mặt đối mặt với Bạch Viêm. Em đi không lâu đầu, cùng lắm chỉ hai, ba ngày.

“Anh đi với em. Giọng Thương Úc không cho phép từ chối.