Tịch La muốn bôi dầu lên chân nhưng khổ nỗi điều kiện không cho phép. Không lâu sau, Lê Tiếu và Tịch La sang phòng họp bên cạnh. Đội bên trố mắt nhìn nhau, bầu không khí hơi lúng túng. Tịch La nhún vai, mở lời trước phá vỡ yên lặng: “Mật báo là chị không đúng, nhưng chị cũng là có lòng thôi. “Nói nghe thử xem? Lê Tiếu nhướng mày, giọng hơi chế giễu. Tịch La giỏi ăn nói, nhưng chắc chắn không phải kẻ gian lên giở thủ đoạn. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương