Trở về biệt thự, Lê Tiếu nhở đến chuyện ngân hàng tư nhân, đang định cư Lạc Vũ đi mở tủ bảo hiểm thì Vọng Nguyệt đi vào không đúng lúc, đã thể vẻ mặt còn vô cùng nghiêm túc.

Lê Tiếu bỏ một miếng ô mai vào miệng. Vọng Nguyệt trầm giọng báo cáo: “Lão đại, bên phía Parma đã tra ra được địa chỉ IP... chính là ở biệt thự này.

“Khụ... Lê Tiếu ho khan.

Thương Úc lập tức nhìn cô, nét mặt hơi căng thẳng, vươn tay kéo cô vào lòng: “Buồn nôn hả? Lê Tiếu lắc đầu, nuốt nước bọt: “Không, ô mai chua quá

Thương Úc nhìn Lạc Vũ, cô ta hiểu ý, đi rót một cốc nước ấm. Vọng Nguyệt đứng yên tại chỗ, mặt nghiêm túc lạnh lùng: “Lão đại, tôi nghi ngờ có nội gián trong biệt thự, tốt nhất nên tra rõ, nếu không, Parma lợi dụng chuyện này để làm ầm lên, chúng ta có lý cũng không cãi được.