Nắng mai hồng, Thương Úc dân tỉnh lại. Đôi mắt đen nhánh sâu thẳm hơi nhập nhèm, vô thức nghiêng đầu nhìn bên giường lại phát hiện trống không.

Anh xoay người xuống giường, đèn phòng tắm và tủ đồ đều đã tắt, cũng không thấy Lê Tiếu đầu.

Anh cầm áo ngủ lên, nhanh chóng ra khỏi phòng ngủ.

Lê Tiếu đang rót sữa trong phòng ăn, nghe tiếng bước chân sau lưng, vừa quay đầu lại nhìn, lồng ngực ấm áp của Thương Úc đã sáp lại gần: “Đói rồi à?

Lê Tiếu khuấy đều sữa, cười khẽ gật đầu: “Vâng, em muốn uống sữa. Thương Úc cẩn thận quan sát nét mặt cô, thấy cô vẫn như thường thì cúi đầu hôn lên tại cô: “Lần sau nhớ gọi anh.