Bảy giờ rưỡi tối, Bệnh viện tư nhân Hoàng Gia Nam Dương. Cả đường đi, Thương Úc không nói gì, dù Lê Tiếu có làm nũng thể nào vẫn bị cưỡng ép đưa đến bệnh viện. Bãi đỗ xe, ánh mắt Lê Tiếu hơi lạnh, nét mặt phức tạp nhìn Thương Úc, mím môi nhìn sang hướng khác. Lần đầu tiên cô cảm thấy, cô không hề nắm chắc được tâm tình của Thương Úc như những gì mình đã nghĩ. Chí ít vào tối nay, anh không hề thỏa hiệp chút nào. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương