Người giúp việc nhanh chóng bừng tới hai cốc trà cho họ. Lê Tiếu bang cốc lên thổi lá trà: “Gần đây anh không đi dự triển lãm tranh sao?

Lê Ngạn trả lời một cách mất tập trung: “Cuối năm ít triển lãm tranh.

Lê Tiếu nhìn anh, nhận ra anh đang nhìn chằm chằm vào chiếc vòng ngọc trên cổ tay cô: “Anh thích nó à?

“Không Lê Ngạn thấp giọng nói: “Chỉ là anh thấy quen quen. Lê Tiếu hớp miếng trà: “Tiếp theo anh có dự định gì?

Lê Ngạn rời mắt khỏi vòng ngọc, bắt tréo chân: “Tạm thời thì chưa, nghỉ ngơi trước đã, năm sau nói tiếp. “Ừm... Lê Tiếu trầm ngâm mấy giây, dặn dò: “Hãy chăm sóc Mạc Giác thật tốt trong mấy tháng này, không có việc gì thì đừng rời Nam Dương. Lê Ngạn khó hiểu, tập trung vào trọng điểm lệch lạc: “Em lo cho cậu ấy đến vậy sao?