Đoàn Thục Viện đánh một cái lên vai ông: “Ông nhỏ tiếng chút. Lê Quảng Minh cúi người về phía trước, thì thầm: “Con gái à, mang thai thật sao? Lê Tiếu nghiêng đầu nhìn Thương Úc, sau đó cười khẽ đáp lại. Lê Quảng Minh hít một hơi sâu, không nên được vui mừng, vỗ đùi liên tục: “Được, được, được, tốt quá rồi, ba có cháu trai rồi. Thương Úc nghiêng người dựa tay vịn sofa kín đáo ngẩng đầu, nhếch môi: “Là cháu gái. Lê Quang Minh và Đoàn Thục Viện trố mắt nhìn nhau, đồng thanh hỏi: “Siêu âm ra rồi à? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương