Trong phòng khách, Lê Tiếu trả lại điện thoại cho Thương Úc, đôi mắt nai trong veo vô cùng bình thản: “Em kéo vào danh sách đen rồi, không được gỡ đấy. Anh cho điện thoại vào túi quần, gật đầu chấp nhận: “Được. Lê Tiếu cười hài lòng, ngẩng đầu thấy ngay đôi mắt cười của Thương Tung Hải: “Ba. Thương Tung Hải giơ tay tỏ ý họ ngồi xuống, hiền từ tán dương: “Nhóc con, làm tốt lắm. Lê Tiếu mấp máy môi, nghịch nút cài áo choàng, thành thật: “Con không ra tay với Tiêu Diệp Ninh. “Ba biết. Thương Tung Hải lấy mắt kính xuống, cầm vải nhung lau, sau đó ngước mắt, cười nói: “Có ra tay cũng chẳng sao, con muốn làm gì cứ can đảm mà làm, con cái nhà chúng ta không thể chịu tải được. Lê Tiếu: “... Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương