Ánh mắt bà Tiêu lóe lên, Tiêu Diệp Nham nhân cơ hội bênh vực: “Gia chủ Thương, chuyện này... tốt nhất mọi người nên hỏi anh Cả tôi, chưa chắc mẹ đã biết.

Thương Tung Hải lạnh lùng liếc hắn ta, lại nhìn bà Tiêu, thở dài nói sâu xa: “Y thuật của bà do tôi dạy, học sơ sơ đã dám hạ độc người khác, bà không sợ khéo quá hóa vùng sao?

Điển hình của đả kích triệt để là đây.

Đôi cầu của ông khiến bà Tiêu biến thành hạt cát giữa sa mạc. Giọng điệu khinh khi như vậy, với một người kiêu căng ngạo mạn như bà ta quả thật rất chối tai.

Tay cầm ví run lên, hận thù mãnh liệt khiến bà ta khó lòng duy trì phong độ và gia giáo tốt đẹp, hét lên gay gắt: “Thương Tung Hải, trả lại con gái cho tôi!