Hắn không muốn làm Doãn Mạt bị thương, suốt quá trình đánh nhau, phần lớn hắn phòng thủ là chính.

Không lâu sau, hai người kéo ra một khoảng cách vừa phải. Doãn Mạt yên lặng quay người, sải bước đi ra cửa căn hộ. Hạ Sâm chống một tay lên tường, nhìn bóng lưng cô, lỗ mãng trêu chọc: “Babe, vậy là em thừa nhận sao? “Cút!

Doãn Mạt lạnh lùng quát một tiếng, sau đó đóng sầm cửa, rời khỏi căn hộ.

Phòng khách yên lặng trở lại.

Hạ Sâm thôi cười, nheo mắt nhìn ra cửa như suy nghĩ điều gì đó.