Sáng vẻ mâu thuẫn lại bất lực của cô ta dường như lấy được cảm tình của hắn. Hắn đứt hai tay vào túi áo ngủ, dựa vai vào khung cửa, ngả ngớn liếc nhìn bồn rửa tay: “Em rửa nhiều lần như vậy là muốn làm thêm lần nữa phải không? Doãn Mạt lập tức khóa vòi nước, lấy khăn mặt lau tay, cau mày xoay người: “Anh tránh ra. Không gian phòng tắm vốn rất rộng, nhưng Hạ Sâm đứng chắn ở cửa lập tức khiến người ta cảm thấy nó chật chội và tù túng. Nhất là mùi đàn ông nồng nặc trên người hắn, mỗi lần tiếp xúc đều khiến Doãn Mạt nảy sinh tâm lý kỳ lạ. Hạ Sâm đứng thẳng người lên, ung dung nhìn cô ta: “Tiêu Diệp Huy gọi em về, có nói là muốn em làm gì không? Nửa tiếng trước, Doãn Mạt bất ngờ nhận được điện thoại của Tiêu Diệp Huy, bảo cô ta mau chóng trở về trang viên. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương