Vậy nên, mấy phút sau, Vân Lệ cao khoảng mét chín như một em bé to xác được Tô Mặc Thời và Vọng Nguyệt dìu vào phòng khách.

Dù máu mũi đã ngừng chảy, nhưng anh ta lại uể oải rạp người trên sofa như vừa trải qua một trận chiến ác liệt. Hạ Tư Dư lắng lặng đến cạnh Lê Tiếu, nhìn Vân Lệ “yếu ớt, thấp giọng hỏi: “Chắc chắn là sốc tiêm chứ? Lê Tiếu hết cằm về phía hòm thuốc: “Chị có thể thử xem. “Không cần, không cần. Hạ Tư Dự xua tay từ chối: “Chị chỉ hỏi thế thôi.

Nếu tiêm thêm một mũi nữa, anh Lệ còn chịu đựng nổi sao?

Đây đúng là chuyện lạ thế gian.

Qua khoảng mười phút, nét mặt Vân Lệ đã khôi phục bình thường.