Hôm sau, chín giờ sáng, sương mù vừa tan.

Lê Tiếu mang theo mái tóc dài còn ẩm đi vào phòng ăn, bữa sáng phong phú đã dọn sẵn trên bàn. Cô không thấy Thương Úc, lúc tỉnh lại bên giường đã trống không. Cô kéo ghế ngồi xuống, vuốt mái tóc ướt, ngẩng đầu thấy ngay Tô Mặc Thời, Hạ Tư Dư và Vân Lệ sóng vai bước vào. Đôi mắt Hạ Tư Dư sưng đỏ, thâm quầng, có vẻ tinh thần không tốt. Lê Tiếu uống ngụm sữa, chép miệng, cảm thấy mùi vị là lạ.

Hình như là sữa bột pha...

Lê Tiếu nhìn quanh, lập tức phát hiện một lon sữa bột cho phụ nữ mang thai trên bàn lưu ly.

Cô cầm ly sữa bên cạnh ngửi thử, chưa kịp đưa ra kết luận, Vân Lệ đã khàn giọng nói: “Lão Tô, gu trần Mies chỗ cậu kiểu gì lạ thế, sáng sớm không uống sữa tươi lại uống sữa bột?